Gia Cát Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Quyền Sủng Ngỗ Tác Y Phi - Chương 1

  1. Home
  2. Quyền Sủng Ngỗ Tác Y Phi
  3. Chương 1
Next

Mưa đêm như trút nước, cuồng phong gào thét trong rừng trúc tía.Bóng cây bay tán loạn trong gió, giống như yêu quái đang giương nanh múa vuốt. Rừng cây tối đen, càng giống như có yêu quái ăn thịt người đang ẩn náu bên trong. Thế nhưng tất cả những thứ này đều ko thể làm cho Tần Hoan sợ hãi.Tần Hoan chạy ko kịp thở, vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn.Đuổi theo rồi! Người đó sắp đuổi kịp rồi!Con ngươi Tần Hoan đong đầy nước mắt, nàng xách cao váy áo, dùng hết sức lực chạy như điên xuyên qua rừng trúc, chạy đến mức mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, hòa trộn với nước mưa. Bớt chợt nàng đạp phải một khúc cây chắn ngang đường, Tần Hoan không tránh kịp nên ngã nhào về phía trước.Đầu gối bị đập xuống đất khiến nàng đau đớn rơi lệ, nhưng nàng ko dám chậm trễ, cắn răng gượng dậy. Thế nhưng còn chưa kịp bò lên thì đột nhiên có một thân ảnh nhào xuống từ phía sau lưng nàng, đồng thời tay hắn cũng bắt được mắt cá chân của nàng.Tần Hoan trợn trừng mắt sợ hãi, nàng hét ầm lên: "Đừng đến đây... Cứu mạng..."Đó là đôi bàn tay thô kệch của nam nhân.Hắn mạnh bạo túm lấy mắt cá chân nhỏ nhắn non mềm như ngó sen của nàng, chẳng hề thương hoa tiếc ngọc, cứ thế lôi nàng vào sâu bên trong rừng trúc.Tần Hoan sợ đến mức răng đánh cầm cập, cảm nhận được sát ý của người phía sau, nàng vừa liều mạng quẫy đạp, vừa khua khoắng loạn xung quanh xem có bắt được cái gì không. Đáng tiếc trên mặt đất chỉ có mỗi cành khô cùng lá úa.Nàng khóc trong tuyệt vọng, mắt thấy bản thân mình càng ngày càng bị kéo đi xa khỏi lối ra.Gió bão tạt khắp bốn phía, Tần Hoan rất nhanh bị kéo đến chỗ sâu nhất trong rừng trúc.Tiếng gió lấn át hoàn toàn tiếng la hét sợ hãi của Tần Hoan, nam nhân kia vừa buông cổ chân nàng ra liền túm tóc nàng, hắn dùng lực rất lớn, thay vì kéo chân như ban nãy thì giờ kéo tóc lôi đi. Tần Hoan liều mạng hét lên, "Cứu mạng! Cứu..."Nàng mới hét được mấy chữ, nam nhân kia đã bóp chặt cổ nàng. Hắn ra tay rất độc ác, khiến cho Tần Hoan thấy trước mắt tối sầm, nàng điên cuồng cào xé vào tay hắn, thế nhưng hành động của nàng chỉ khiến cho nam nhân càng ngày càng hung tàn.Tần Hoan biết bản thân mình chạy không thoát, nên chỉ còn biết run rẩy kêu "A..a.." trong cổ họng, đáy mắt ngập tràn sự van nài khổ sở, nàng không muốn chết.Tần Hoan hít thở càng ngày càng khó khăn, ý thức cũng càng ngày càng mơ hồ, nàng nói không ra lời, chỉ có thể mấp máy môi, hy vọng hắn hiểu được rằng nàng đang cầu xin tha thứ. Thế nhưng nam nhân chỉ thờ ơ nhìn Tần Hoan, tay hắn càng lúc càng siết chặt hơn.Tần Hoan cảm thấy cổ mình sắp đứt, nàng sắp chết rồi...Đúng vào lúc này, một tiếng bước chân vang lên.Đáy mắt Tần Hoan sáng lên, có chút hy vọng. Thế nhưng đến khi nàng nghe được giọng nói của người vừa đến kia, một tia hy vọng sống sót của nàng đã bị thiêu rụi hoàn toàn."Ngươi... ngươi muốn gϊếŧ nàng ta?!"Giọng nói của nữ nhân vừa bước vào hơi run rẩy, "Nàng ta, dù sao cũng là nữ nhi dòng chính của Tần gia!"Nam nhân ra tay tàn nhẫn, nhưng giọng nói vẫn mang ngữ khí bình tĩnh, "Tần gia có giữ lại nàng ta thì cũng chỉ là giữ lại phế vật, huống chi nàng đã nhìn thấy được chúng ta, không thể giữ lại."Nữ nhân còn đang do dự, "Nhưng... nhưng nàng ta là...""Không nhưng nhị gì cả, giữ lại nàng ta chính là chúng ta chết."Cảm thấy cái chết đến càng ngày càng gần, nước mắt Tần Hoan không ngừng tuôn rơi, khuôn mặt vặn vẹo, sắc mặt đỏ bừng, hai tròng mắt như muốn lồi ra ngoài, thế nhưng đầu ngón tay cứ thế đâm sâu vào da thịt trên mu bàn tay nam nhân kia.Nam nhân cực kỳ bình tĩnh, yên lặng chờ đợi Tần Hoan tắt thở.Chỉ qua vài cái nháy mắt, khí lực trên tay Tần Hoan cũng buông xuống, toàn bộ sự không cam lòng, phẫn nộ, thất vọng, hoảng sợ trong mắt nàng cũng đã tiêu tán, hai tròng mắt tan rã vô hồn tối đen như trời đêm, đôi chân dùng chút sức lực cuối cùng quẫy đạp xuống đất, một lần, hai lần, ba lần...rồi không động đậy nữa."Nàng ta... nàng ta chết rồi sao?" Nữ nhân sợ hãi hỏi, còn không đợi nam nhân trả lời, nàng lại nghẹn ngào nói, "Làm sao bây giờ, chỗ này... chỗ này sẽ có người tới... Nếu tìm thấy nàng ta rồi thì chúng ta liệu có bị phát hiện..."Nam nhân đứng dậy, yên lặng nhìn Tần Hoan chết không nhắm mắt."Ném vào trong hồ là xong."

Next
Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest


guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
    • Trang chủ
    • Bảng tin
    • Liên hệ chúng tôi
    • Giới thiệu

    © 2024 Gia Cát Tiểu thuyết. All rights reserved

    Đăng nhập

    Lost your password?

    ← Back to Gia Cát Tiểu thuyết

    Đăng kí

    Register For This Site.

    Log in | Lost your password?

    ← Back to Gia Cát Tiểu thuyết

    Lost your password?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Back to Gia Cát Tiểu thuyết

    Premium Chapter

    You are required to login first